Cảm nhận về nhân vật Nico Robin
Đây là nhân vật mà tôi cảm thấy khó có thể tìm một lời bình thích hợp. Ban đầu khi tiếp cận với One Piece, tôi vẫn luôn đinh ninh đây chỉ là bộ shounen đơn thuần về cậu bé Mũ Rơm cùng đồng đội ra khơi để chinh phục ước mơ. Để rồi sau này, khi Nico Robin xuất hiện thì tôi mới nhận ra rằng One Piece là một tác phẩm hoàn thiện và có sức nặng hơn nhiều.
Robin được xây dựng như một tấm gương phản chiếu tất cả những gì đen tối nhất của Chính quyền thế giới. Đối với những người ủng hộ Chính quyền thế giới thì Robin chính là “Đứa con của quỷ”, kẻ dám lén lút học hỏi, đào bới những bí mật đen tối mà chúng đã che giấu bấy lâu nay. Còn đối với những người ủng hộ sự đổi mới thì cô chính là “Ánh sáng Cách mạng”, là người duy nhất có thể giải mã cổ tự trên các phiến Poneglyph, từ đó vạch trần được những gì đã xảy ra trong quá khứ mà bọn cầm quyền đã cố gắng vùi lấp.
Ẩn đằng sau cô gái ấy là quá khứ được xây dựng vô cùng phức tạp và chi tiết, điều sẽ lí giải cho nhiều hành động sau này của cô. Từ nhỏ, hòn đảo Ohara quê của cô đã bị tận diệt vì Chính quyền thế giới lo ngại sự hiểu biết của hòn đảo này sẽ đe doạ đến quyền lực của bọn chúng. Robin là người duy nhất sống sót được sau cuộc thảm sát đó, điều mà vừa là phúc cũng là hoạ đối với cô. Kể từ đó, một bé gái 8 tuổi đã luôn bị bôi xấu, đặt điều bằng những thứ tồi tệ nhất. Món tiền truy nã 79 triệu berry đã khiến bao người đổ xô săn lùng đứa nhỏ ấy. Sống thiếu thốn tình cảm và nhiều lần bị phản bội, niềm tin trong cô đối với người khác đã không còn. Robin bắt đầu học cách nói dối, lừa gạt, và thậm chí sẵn sàng đâm sau lưng nếu cần thiết để sống sót trong cái thế giới khắc nghiệt này. Tất cả những điều đó đều có thể cảm nhận được ở Miss All Sunday của tổ chức Baroque Works.
Nhưng rồi người con gái ấy cũng đã thay đổi. Sau khi được Luffy cứu sống, cô “ăn vạ” để được cho vào băng. Vì từ nhỏ cô đã bị họ hàng đối xử như người ở, lớn lên thì tự biết người khác đối tốt với mình vì kĩ năng đọc Poneglyph nên cô luôn ngập ngừng trước người lạ. Cho đến khi gia nhập vào băng Mũ Rơm, cảm nhận được sự hào sảng và phóng khoáng của nhóm, Robin dần dần chấp nhận được việc cuối cùng mình cũng có chỗ để nương tựa. Tuy thời gian đồng hành ngắn ngủi nhưng bao nhiêu đó cũng đủ khiến cô sẵn sàng chấp nhận đầu hàng và giao mình cho Chính quyền thế giới để bảo vệ các thành viên khác trong băng. Phải biết là mục tiêu lớn nhất của đời cô là thấu hiểu tường tận về những gì đã xảy ra trong Thế Kỷ Trống; nhưng cô sẵn sàng từ bỏ nó miễn là đồng đội được bình an. Cho đến khi nghe Luffy tuyên bố rằng “Nếu Chính quyền thế giới là kẻ thù của cô thì bọn tôi sẽ chống lại cả Thế giới”, Robin đã bật khóc nức nở và nói rằng “Tôi muốn sống, hãy đưa tôi ra khơi với các cậu”. Đây là chi tiết cực kì đắt giá đối với cả bộ truyện về mặt cảm xúc lẫn nội dung. Các thành viên băng Mũ Rơm sẵn sàng liều mạng cứu Robin mà vượt qua giới hạn, khai thác được sức mạnh tiềm ẩn trong bản thân. Còn đối với Robin thì đây là lần đầu tiên cô cảm thấy mình được chấp nhận, là một phần của băng Mũ Rơm nên những giọt nước mắt vỡ oà như giải toả được sự cô đơn được kìm nén từ bé và hơn hết đó chính là khát vọng được sống, được đồng hành cùng với mọi người.
Kể từ đó Robin trở nên yêu đời, nhí nhố và cười nhiều hơn. Dần dần sự bí hiểm của Miss All Sunday ngày nào cũng đã phai nhạt mà giờ đây chỉ còn là Nico Robin của băng Mũ Rơm – một người mẹ, người chị lớn đóng vai trò hoà giải hoặc đơn giản chỉ là ngồi từ xa thư thái đọc sách rồi mỉm cười bất chợt khi nghe các thành viên trong băng trò truyện. Đây cũng là lẽ đương nhiên khi Robin thiếu thốn sự quan tâm, chăm sóc của mẹ khi còn nhỏ nên giờ cô cảm thấy mình có trách nhiệm chăm sóc cho đồng đội vì cô biết cảm giác thiếu thốn tình thương có thể tồi tệ tới mức nào.
Sau hai arc Whole Cake và Wano thiếu đất diễn (điều mà mình thấy cực kì tiếc cho nhân vật Robin khi hai arc này đào sâu vào mối quan hệ giữa bộ máy cai trị và thế giới ngầm), Robin ở chặng cuối cùng của cốt truyện sẽ đóng vai trò cực kì quan trọng. Mong rằng Oda sẽ khai thác nhân vật này triệt để hơn nữa.
Robin được xây dựng như một tấm gương phản chiếu tất cả những gì đen tối nhất của Chính quyền thế giới. Đối với những người ủng hộ Chính quyền thế giới thì Robin chính là “Đứa con của quỷ”, kẻ dám lén lút học hỏi, đào bới những bí mật đen tối mà chúng đã che giấu bấy lâu nay. Còn đối với những người ủng hộ sự đổi mới thì cô chính là “Ánh sáng Cách mạng”, là người duy nhất có thể giải mã cổ tự trên các phiến Poneglyph, từ đó vạch trần được những gì đã xảy ra trong quá khứ mà bọn cầm quyền đã cố gắng vùi lấp.
Ẩn đằng sau cô gái ấy là quá khứ được xây dựng vô cùng phức tạp và chi tiết, điều sẽ lí giải cho nhiều hành động sau này của cô. Từ nhỏ, hòn đảo Ohara quê của cô đã bị tận diệt vì Chính quyền thế giới lo ngại sự hiểu biết của hòn đảo này sẽ đe doạ đến quyền lực của bọn chúng. Robin là người duy nhất sống sót được sau cuộc thảm sát đó, điều mà vừa là phúc cũng là hoạ đối với cô. Kể từ đó, một bé gái 8 tuổi đã luôn bị bôi xấu, đặt điều bằng những thứ tồi tệ nhất. Món tiền truy nã 79 triệu berry đã khiến bao người đổ xô săn lùng đứa nhỏ ấy. Sống thiếu thốn tình cảm và nhiều lần bị phản bội, niềm tin trong cô đối với người khác đã không còn. Robin bắt đầu học cách nói dối, lừa gạt, và thậm chí sẵn sàng đâm sau lưng nếu cần thiết để sống sót trong cái thế giới khắc nghiệt này. Tất cả những điều đó đều có thể cảm nhận được ở Miss All Sunday của tổ chức Baroque Works.
Nhưng rồi người con gái ấy cũng đã thay đổi. Sau khi được Luffy cứu sống, cô “ăn vạ” để được cho vào băng. Vì từ nhỏ cô đã bị họ hàng đối xử như người ở, lớn lên thì tự biết người khác đối tốt với mình vì kĩ năng đọc Poneglyph nên cô luôn ngập ngừng trước người lạ. Cho đến khi gia nhập vào băng Mũ Rơm, cảm nhận được sự hào sảng và phóng khoáng của nhóm, Robin dần dần chấp nhận được việc cuối cùng mình cũng có chỗ để nương tựa. Tuy thời gian đồng hành ngắn ngủi nhưng bao nhiêu đó cũng đủ khiến cô sẵn sàng chấp nhận đầu hàng và giao mình cho Chính quyền thế giới để bảo vệ các thành viên khác trong băng. Phải biết là mục tiêu lớn nhất của đời cô là thấu hiểu tường tận về những gì đã xảy ra trong Thế Kỷ Trống; nhưng cô sẵn sàng từ bỏ nó miễn là đồng đội được bình an. Cho đến khi nghe Luffy tuyên bố rằng “Nếu Chính quyền thế giới là kẻ thù của cô thì bọn tôi sẽ chống lại cả Thế giới”, Robin đã bật khóc nức nở và nói rằng “Tôi muốn sống, hãy đưa tôi ra khơi với các cậu”. Đây là chi tiết cực kì đắt giá đối với cả bộ truyện về mặt cảm xúc lẫn nội dung. Các thành viên băng Mũ Rơm sẵn sàng liều mạng cứu Robin mà vượt qua giới hạn, khai thác được sức mạnh tiềm ẩn trong bản thân. Còn đối với Robin thì đây là lần đầu tiên cô cảm thấy mình được chấp nhận, là một phần của băng Mũ Rơm nên những giọt nước mắt vỡ oà như giải toả được sự cô đơn được kìm nén từ bé và hơn hết đó chính là khát vọng được sống, được đồng hành cùng với mọi người.
Kể từ đó Robin trở nên yêu đời, nhí nhố và cười nhiều hơn. Dần dần sự bí hiểm của Miss All Sunday ngày nào cũng đã phai nhạt mà giờ đây chỉ còn là Nico Robin của băng Mũ Rơm – một người mẹ, người chị lớn đóng vai trò hoà giải hoặc đơn giản chỉ là ngồi từ xa thư thái đọc sách rồi mỉm cười bất chợt khi nghe các thành viên trong băng trò truyện. Đây cũng là lẽ đương nhiên khi Robin thiếu thốn sự quan tâm, chăm sóc của mẹ khi còn nhỏ nên giờ cô cảm thấy mình có trách nhiệm chăm sóc cho đồng đội vì cô biết cảm giác thiếu thốn tình thương có thể tồi tệ tới mức nào.
Sau hai arc Whole Cake và Wano thiếu đất diễn (điều mà mình thấy cực kì tiếc cho nhân vật Robin khi hai arc này đào sâu vào mối quan hệ giữa bộ máy cai trị và thế giới ngầm), Robin ở chặng cuối cùng của cốt truyện sẽ đóng vai trò cực kì quan trọng. Mong rằng Oda sẽ khai thác nhân vật này triệt để hơn nữa.
Cảm nhận về nhân vật Nico Robin
Đánh giá bởi f7deat
trên
8:11 PM
Xếp hạng:
No comments: